CHO ANH
Cỏ non ngẩn ngơ dại khờ
Rối bời xanh cả câu thơ trao người
Sáng nay bão cũng tan rồi
Em và nỗi nhớ bên trời ngóng anh
TỰ KHÚC
Cánh ong chiều ấy xôn xao
Nỗi buồn em đã ném vào ban mai
Một ngày không có gió bay
Hoa như giọt nắng đắm say với chiều