Ngày anh đi mây gió cũng sót buồn
Hàng cây bên đường đứng im lặng lẽ
Đường phố thì đông-dòng người vội vã
Mà em thấy mình đi trong bơ vơ
Mưa bất ngờ trắng xóa cả lối xưa
Đường hoa cỏ cứ gập ghềnh chân bước
Mắt lệ ướt cõi lòng em hụt hẫng
Một khoảng trời chiều trong cô liêu
Buồn mà khóc thì em đã khóc
Sao chẳng vơi-sao nước mắt càng đầy
Trái tim yêu vừa độ chín trên tay
Vụt rơi mất làm bàng hoàng em mãi
Hỡi anh yêu còn khối tình giữ lại
Cho bây giờ cho mãi ngàn sau
Có phải tình yêu quá đỗi nhiệm màu
Anh để lại trong lòng em trọn vẹn