MUỘN MÀNG
(Viết tặng cô em mới biết
Và cô kể tôi nghe...)
Tôi yêu anh nhưng biết nói thế nào
Khi đêm hết ! mà ngày chưa kịp tới
Tôi yêu anh ! có thể nào mong đợi
Nắng mai lên trong giông tố mịt mùng
Mảnh thuyền tôi dù đến bến tận cùng
Mà vấn thấy bến bờ anh hiển hiện
Thôi ! đành vậy dù vỡ tan giữa biển
Hơn yêu anh ! nhưng biết nói thế nào
Hơn bên anh tôi cứ phải ồn ào
Để không nói một điều không thể nói
Để không hỏi một điều không thể hỏi
Chỉ thầm tin anh chắc hiểu dùm tôi
Đến hôm nay có nói cũng muộn rồi
Tôi biết thế nên suốt đời im lặng
Và hạnh phúc cũng suốt đời xa vắng
Tôi yêu anh- và còn mãi yêu anh
01-35
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn các bạn đã bình luận cho bài viết này .. sau khi gõ xong lời bình bằng văn bản .. Bạn muốn chèn hình ảnh vào khung bình luận này thì bấm enter ( xuống dòng) rồi :
.
Chỉ cần copy linh hình ảnh và dán trực tiếp vào khung bình luận bấm " Xuất Bản " như thường lệ là xong .. Xin cám ơn